
Bài này tôi xin được giới thiệu một tác phẩm chụp trong Studio, loại ảnh này ít được thấy trong những buổi Triển Lãm ảnh trong thời gian hiện tại. Hình như những tác giả chú trọng nhiều hơn về “Ảnh Phong Cảnh”. Tôi muốn nhân cơ hội này để chúng ta tìm hiểu, vì sao ảnh thực hiện trong Studio ít được sự chú ý.
Có thể vì dựng lên một Studio hơi rắc rối, vì phải có chỗ, có đèn flash đặc biệt cho studio, có phông v.v…Như thế thì có quá nhiều trở ngại so với đi chụp ảnh phong cảnh. Chụp phong cảnh thì được đi chơi bên ngoài, có cảnh đẹp, hít thở không khí trong lành và không sợ “cảnh nhắm mắt”. Nhưng đôi khi bị ảnh hưởng của thời tiết.
Nếu như ta có được Studio, thì chuyện thực hiện hình ảnh có thể dễ dàng và tiện lợi lắm. Như tác phẩm tôi giới thiệu kỳ này của Nhiếp Ảnh Gia Ngô Thanh Tùng, được thực hiện trong studio. Ảnh người mẫu mặc áo Dài Việt Nam, có mái tóc dài óng ả. Mặc dầu người mẫu xoay lưng lại phía người xem, nhưng với áo Dài và mái tóc dài, ta có thể đoán đây là người Việt. Với dáng đứng thẳng, một tay đang xới tóc, một tay đang cầm kính. Với mái tóc dài và nhiều, tạo cho ta cảm tưởng cô đang làm dáng, hay là đang khoe tóc. Người mẫu với chiếc áo Dài đỏ, đứng trước phông trắng, nếu ta lấy ánh sáng vừa đủ để mầu đỏ đủ đậm, thì có thể phông trắng sẽ không trắng, mà trở thành màu hơi xám, và ngược lại. Thêm một chi tiết nữa là tác giả đặt người mẫu như thế nào để không thấy bóng đổ trên phông. Nói tới nói lui thì chụp ảnh trong studio cũng có quá nhiều trở ngại? Nhưng ánh sáng trong studio là do ta điều khiển, ta đặt đâu thì chúng nằm đó, chỉ còn lại một chi tiết là phải đặt cho đúng chỗ, nhưng đây là phần kỷ thuật, có dịp nào đó tôi sẽ nhờ tác giả giải thích thêm. Cái đẹp tôi nhận thấy ở ảnh này vì nó đơn giản, người mẫu áo đỏ nỗi bật trên nền trắng, mái tóc đen được bung xòe ra, tạo cho dáng người không bị cứng, và chỗ độc đáo mà tôi thích nhất là cái kính cô cầm bên tay trái, thấy được một phần mắt của người mẫu, nó tăng thêm sự thu hút vì tuy quay lưng nhưng không “ ngoảnh mặt”. Ảnh chụp trong studio thường chụp với khẩu độ 8 hoặc 11, ảnh này có thể là tác giả chụp với tốc độ hơi chậm, hay khẩu độ rộng hơn, nên mãng tóc dưới tay phải của người mẫu hơi mờ, làm ảnh có vẻ linh động hơn. Ảnh đẹp quá và hơi đơn giản, nên rất khó phê bình. Xin diễn tả bằng 4 câu thơ sau đây xem có vừa lòng tác giả?
Xoay lưng, vuốt tóc, em soi kiếng,
Để lộ một phần mắt mộng mơ.
Em đang làm dáng, hay nhìn lén?
Xem kẻ sau lưng có thẩn thờ.
Trần Minh Vàng
Hội Ảnh Nghệ Thuật Bắc California